Xin Chào, mình là Minh. Khoảng đầu tháng 10 mình mới hoàn thiện Blog này và sẽ cập nhật mỗi 2 tuần. Nếu bạn có xem trước khung thời gian đó thì mong bạn thông cảm. Đây chỉ là bản nháp chưa hoàn thiện thôi nha.
Ngày 15/9/2021…
Trời hôm nay rất âm u và có vẻ như bão đang kéo đến. Mình uống vội ly cà phê sữa nóng hổi mới pha và chuẩn bị cho một ngày dài làm việc.
Ngồi vào ghế, mình mở điện thoại lên để xem coi video mới đăng trên Youtube có kết quả tốt hay không. Hmm, cũng không có gì hấp dẫn lắm.
Đang định thoát, bỗng nhiên mình thấy 1 video ngắn của Warren Buffett với tiêu đề:
“Buffett’s Best Advice for Students”
Thấy nó tới hơn 2 triệu view nên mình tò mò ngồi coi thử ????
Thoáng cái mình đã xem đi xem lại được hơn 10 lần!
Warren Buffett nhìn thẳng vào ống kính và nói với một giọng điệu rất tâm đắc:
“Nếu sau khi ra trường, tất cả các bạn sinh viên đều được phát cho 20 tấm phiếu – tương đương với 20 lần đầu tư.
Sau đó được bảo là, trong suốt cuộc đời họ, họ chỉ được đưa ra quyết định 20 lần duy nhất. Không hơn không kém.
…
*Ông dừng lại vài giây*
“Thì lúc này tất cả sinh viên sẽ trở nên rất giàu có!
Vì họ sẽ suy nghĩ rất rất kỹ trước khi quyết định sử dụng 1 quyền đầu tư của chính mình”.
(Tất nhiên là Warrent Buffett nói bằng tiếng Anh. Mình chỉ dịch ra rồi thêm chút “gia vị” đọc cho nó hấp dẫn thôi).
Đó là khoảng thời gian mình đang định bắt tay vào viết Blog (do có nhiều bạn đề xuất).
Sau khi xem xong clip đó mình tự hỏi:
“Ơ, nếu như mình cũng viết Blog một cách bình thường giống như bao người khác. Chẳng phải mình cũng sẽ gặp phải vấn đề là có quá nhiều sự lựa chọn hay sao?”
Và rồi mình lại sẽ nghĩ gì viết đó, thiếu cẩn trọng, thiếu cân nhắc hay sao?
Trầm ngâm một lúc lâu. Xung quanh yên tĩnh tới mức mình nghe rõ mồn một tiếng kim đồng hồ chạy.
Chỉ còn 10 phút nữa là phải vào meeting với khách hàng.
Đang định dẹp hết qua một bên mai mốt tính tiếp thì bỗng nhiên trong đầu mình lóe lên câu hỏi:
“Nếu mà giả sử mình làm như ông Warren nói, cơ mà không phải 20, mà chỉ là 1 bài Blog, thì sao ta? Mình sẽ viết gì trong Blog này ta?”
Hmm????
Và đó cũng chính là khoảnh khắc mình hối hả mở Blog lên, xóa hết tất cả mọi thứ trong vòng 10 phút. Và chỉ để lại 1 dòng chữ duy nhất:
“Blog Chỉ Có 1 Bài Blog“
Khi lập ra Blog này, mình hướng đến 2 mục tiêu. Cái đầu tiên, chỉ đơn giản là:
“Đảm bảo bạn thấy được giọng nói thật sự của mình qua từng câu chữ”
Chứ không phải là giọng văn cầu kì, thêm thắt, dè chừng,…
Để bạn có thể cảm nhận được cảm giác như thế này:
“Minh ơi, thật sự là mình vừa đọc vừa tủm tỉm cười, không hẳn vì nội dung mà bạn viết, mà vì cách bạn truyền tải nội dung đó. Mình có thể vừa đọc vừa tưởng tượng giọng của Minh trong đầu luôn đó”.
-Từ một người bạn “Gmail” của mình-
Vì vậy, thỉnh thoảng mình sẽ dùng những icon kiểu như: ???? ???? ???? ???? ???? Yohoo ????????
Lý do là vì mình muốn bạn cảm nhận trọn vẹn cảm xúc của mình khi gõ những dòng chữ này.
Còn lý do thứ 2?
Khiến Blog này trở thành Blog hay nhất bạn từng đọc”
Mình không có ý chê Blog của người khác. Đây chỉ đơn giản là mục tiêu của chính bản thân mình.
Như bạn thấy, mình luôn muốn đặt ra mục tiêu cụ thể dù làm bất cứ việc gì. Ví dụ:
- Về thu nhập: Kiếm được $10.000/tháng sau 2 năm
- Youtube: 100K sub sau 1 năm
- TikTok: 1 triệu follow sau 1 năm
Và gần đây nhất khi mình làm khóa học: “Cách kiếm $1000 đầu tiên trên Upwork sau 2 giờ”, mình cũng đặt mục tiêu là biến nó trở thành kháo học hay nhất bạn có thể tìm thấy tại Việt Nam về mảng này.
Cho đến ngày hôm nay, khi mình bấm máy quay xong video cuối, mình đã vô cùng hài lòng về mục tiêu mình đặt ra.
Chính vì vậy, khi bắt tay vào viết Blog này.
Mình cũng sẽ cố gắng để biến Blog này trở thành Blog hay nhất bạn từng đọc. Nào, chúng ta cùng đến với bạn đầu tiên nha…

Kiểu… Mọi chuyện nó không có phức tạp như bạn nghĩ. Để có thể kiếm đủ tiền lo cho bản thân và gia đình nó không khó.
Bạn chỉ cần siêng (vừa làm vừa học). Hết.
Không có gì phức tạp.
Và cũng không có công thức thành công bí mật nào ở đây hết.
Nếu ngày hôm này, bạn bắt đầu làm việc được 12-14h/ngày – kiên trì ít nhất 1-2 năm.
MỌI mục tiêu bạn có sẽ sớm trở thành hiện thực (không có ngoại lệ)!
Mình sẵn sàng dùng mọi thứ mình có để đặt cược cho điều mình vừa nói.
Hmm… Nhớ hôm nào mình vẫn còn là đứa trốn tiết trên trường Đại Học để đi chơi net.
Vậy mà bây giờ ngẫm lại thấy mình đã làm việc 12-14 tiếng/ngày được quá lâu rồi. Bắt đầu từ lúc nào mình cũng không nhớ rõ.
Đây không phải là câu chuyện đáng tự hào để kể, nhưng mà dù sao đi nữa, mình mong bạn hiểu được một điều gì đó thông qua câu chuyện này.
Mọi chuyện bắt đầu từ 1 người con gái và 1 cây son
Bạn ấy là mối tình đầu của mình lúc còn học lớp 10. Và nó giống như trong mơ thực sự. Vì lúc đó bạn ấy là lớp trưởng lớp mình – một bạn nữ xinh nhất lớp.
Còn mình ???? Nếu như bạn chưa biết… Thì lúc đó mình hơn bây giờ đến 15kg.
Đẹp thì không đẹp, mà giàu có thì lại càng không. Mình chỉ có mỗi 1 cái duy nhất là biết chơi Guitar. Hết.
Cơ mà, lúc đó trong lớp có tận 8-9 bạn biết chơi nhạc cụ chứ không riêng gì mình (đúng là cái lớp đáng sợ).
Lúc đó không phải nhà mình nghèo (gia đình mình cũng ở mức tạm được). Nhưng ba mình không cho mình nhiều tiền vì ba muốn tập cho mình tính tiết kiệm từ nhỏ.
Lúc mình quen bạn ấy mình có biết bạn ấy rất thích 1 cây son.
(Biết chứ, nhưng mà có tiền để mua tặng đâu, lúc đó còn đạp xe đạp đi học cơ mà).
Mãi sau nhiều tháng để dành thì mình mới đủ tiền mua.
Và mình nhớ đó là vào 1 buổi trưa sau khi mình chở bạn ấy tới lớp học anh Văn.
Hai đứa tới nơi, mình lấy cây son trong cặp ra và tặng bạn ấy.
Cơ mà…
“Minh ơi là Minh, sao mà m tệ dữ vậy không biết”
Mình là con trai nên lúc nhận son không biết kiểm hàng. Cây son đó không đúng loại và chưa kể nó còn bị hư ở bên trong nữa!
Lúc đó vô lớp học thấy bạn ấy vẫn vui vẻ bình thường. Nhưng mà mình biết bạn ấy buồn đến mức nào.
Thật chứ, lúc đó mình nghĩ, bạn ấy có thể dễ dàng quen đứa khác giàu có và đẹp trai gấp 10 lần mình. Tội gì quen đứa như mình.
Tối hôm đó, bạn ấy an ủi mình, và kèm theo đó là 1 câu nói mà thật sự là suốt đời này có muốn cũng không quên được:
“Ráng thành công sớm nha, em chờ được!”
Mình không biết bạn thế nào, chứ một đứa đàn ông con trai mà nghe được câu nói này từ bạn gái mình thì không thể nào không cố gắng được.
Từ đó đến nay đã khoảng 4-5 năm rồi. Tất nhiên là mình không phải bắt đầu làm việc 12-14 tiếng/ngày từ lúc đó, còn đang đi học mà.
Chỉ là, nó đã luôn là nguồn động lực LỚN nhất của mình – là một lời hứa “một chiều” mà bản thân mình không thể nào quên.
Không phải dành cho bạn ấy nữa, vì kết quả của chuyện tình cảm thời học sinh đó thì ai cũng đoán trước được.
Cơ mà, nó là nền tảng cho mọi thứ mình có ngày hôm nay. Nó giúp mình thức dậy mỗi sáng và sẵn sàng làm việc 12-14 tiếng mà không hề cảm thấy mệt.
À mà, bạn đừng hiểu lầm mình ở chỗ này.
Đối với mình gia đình vẫn là số #1
Tuy nhiên thì sự thật là sự thật. Hiếm khi nào mà gia đình có thể cho chúng ta được động lực to lớn.
Ngoại trừ trường hợp có biến cố lớn xảy ra, hoặc gia đình chúng ta quá khó khăn từ khi chúng ta sinh ra.
Mình không nằm trong 2 trường hợp đó.
Tóm lại là, nếu bạn muốn có động lực để làm việc 12-14 tiếng mỗi ngày, bạn cần tìm cho mình một lý do đủ lớn.
Bắt đầu nhảy vào làm với cường độ đó mà không có lý do đủ lớn thì sẽ bỏ ngay thôi. Rất khó để chịu nổi.
Lý do đó không cần đến từ người yêu. Nó có thể đến từ mục tiêu, ước mơ, một thứ gì đó bạn muốn mua tặng ba mẹ mình,…
Nhiều điều lắm. Hãy suy nghĩ kỹ về nó. Đến khi bạn có nó rồi thì dấu hiệu sẽ rất dễ thấy, không cần phải tự hỏi: “Lý do như thế nào là đủ lớn” đâu.
Nếu chưa có thì hãy tiếp tục tìm nha. Một khi bạn đã tìm ra nó rồi thì cuộc sống bạn sẽ rất khác.
Rất rất khác!

Đây là điều mình nhận ra vào 12h đêm, lúc mình đang nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ ???? Vừa nghĩ đến nó một cái mình phải bật dậy ngay lập tức để nghi lại, nếu không thì mai sáng dậy quên mất.
Đây là bài học mà mình thật sự mong (bằng tất cả tấm lòng), bạn sẽ sớm chấp nhận và ghi nhớ nó!
Rồi, đây là những dòng mình gõ lúc 12 đêm đây…
Nhiều người bị mắc phải 1 loại “bệnh” mà nếu không được chữa kịp thời thì cuộc sống họ từ nay về sau sẽ rất khó khăn.
*Ngáp ngủ chảy nước mắt*
Với khả năng sáng tạo hạn hẹp của mình thì mình xin phép gọi nó là căn bệnh:
MONG ĐỢI SỰ RÕ RÀNG
Điều này là cực kỳ tệ nếu như bạn đang phấn đấu để kiếm tiền online, kiếm tiền nhiều hơn để phụ giúp gia đình!
Nó sẽ ngăn cản mọi cơ hội đến với bạn, và khiến bạn mãi bị bế tắc không tìm thấy lối ra.
Nó tệ đến mức mà mình phải bật dậy lúc 12h đêm, ngồi xoắn tóc suy nghĩ, gõ bàn phím từng câu từng chữ thật cẩn thận và mong là bạn sẽ hiểu được ý mình.
Giải thích một cách nôm na dễ hiểu thì nó là việc… Bạn mong đợi sẽ có một ai đó cho bạn câu trả lời RÕ RÀNG về việc làm thế nào để kiếm được tiền.
Đặc biệt là kiếm tiền online.
…
Nếu bạn đang có những mong đợi giống như vậy thì mình mong bạn hiểu một điều, đó là:
Cơ hội sẽ KHÔNG BAO GIỜ dành cho “tất cả mọi người”.
Và chính vì vậy bạn cũng sẽ không thể nào tìm ra được một đáp án rõ ràng kiểu như:
Bước 1: là làm vậy nè
Bước 2: là làm cách này nè
Bước 3: là bắt đầu kiếm được tiền nè. Yeahhh.
Sự thật thì nếu có một ai đó bảo là họ có thể giúp bạn làm vậy thì bạn nên tránh xa những người đó càng sớm càng tốt.
Bởi vì khả năng cao (99%) là bạn đang sắp bị lừa.
Nếu thật sự có cái dạng câu trả lời như vậy tồn tại trên đời này thì:
- Trắng đen sẽ đảo lộn
- Cung và cầu mất cân bằng
- Và nền kinh tế sẽ rơi vào thời kỳ khủng hoảng.
Mình đang nói thật chứ không phải nói đùa!
Bạn thử tưởng tượng xem nếu bạn thực sự tìm được câu trả lời rõ ràng… Vậy thì hàng nghìn người khác, hàng triệu người khác cũng sẽ tìm được câu trả lời giống bạn.
Vậy thì “nguồn cung” làm sao đáp ứng đủ “nguồn cầu”?
Và nếu “tất cả mọi người” đều kiếm được rất nhiều tiền thì ai là người mất tiền?
Tiền nó chạy từ đâu qua đâu?
Mỗi lần mình chia sẻ về cách kiếm tiền trên Youtube, có rất nhiều người vào bình luận những câu kiểu như:
“Toàn nói vòng vo, chỉ cụ thể từng bước làm sao để kiếm được tiền đi”
“Thôi ông ơi, toàn câu view, giỏi thì chỉ chi tiết từng bước để người ta kiếm được tiền đi”
Mình thực sự buồn cho những người này ????
Vì họ sẽ mãi không hiểu được lý thuyết: Cơ hội KHÔNG dành cho “tất cả mọi người”.
Tính đến thời điểm hiện tại thì mình đã học được vài chục cái khóa học (mình đam mê mấy khóa học lắm), đọc hơn trăm cuốn sách rồi.
Không nhiều như những người khác, nhưng chưa bao giờ mình tìm được 1 câu trả lời rõ ràng như trên.
“Ủa, nếu vậy thì cơ hội dành cho ai?”
Cơ hội chỉ dành cho những người “biết cố gắng” – Những người:
- Sẵn sàng bỏ thêm thời gian đi tìm hiểu
- Sẵn sàng dành thời gian để tự làm tự nghiên cứu
- Sẵn sàng làm sai để tìm ra phương pháp đúng cho riêng mình
- Và đặc biệt là không bao giờ ngồi yên một chỗ chờ đợi cái kiểu câu trả lời KHÔNG tồn tại như vậy.
Khi nói đến chuyện kiếm tiền thì mọi người thường nghĩ nó rất phức tạp. Nhưng thật ra không phải.
Để bạn kiếm được tiền, hoặc kiếm được nhiều tiền. Bạn chỉ cần giỏi hơn người khác trong 1 lĩnh vực nào đó có người sẵn sàng trả tiền cho bạn.
Vậy thôi. Rất dễ hiểu.
Vậy thì việc bạn cần làm chỉ đơn giản là ráng làm và học cho đến khi bạn GIỎI HƠN người khác trong lĩnh vực đó… và rồi bạn sẽ kiếm được nhiều tiền.
Mà cơ bản thì cái việc “GIỎI HƠN người khác” này thì không có bất kì một ai trên đời này chỉ cho bạn được.
Nhưng mà nhiều người không chịu hiểu điều này! Thế mới khổ…
Nó nhởn nhơ ngay trước mắt ra như vậy nhưng mà họ vẫn tìm ở đâu đâu đó một người nào đó giúp họ kiếm tiền theo kiểu bước 1, bước 2, bước 3,… như trên.
(Nói tới khúc này lại thấy quen quen. Mấy cái app lừa đảo, tập đoàn lừa đảo có mấy cái trò bước 1, bước 2,… này nhiều lắm ???????? Tin tức cảnh báo trên mạng, TV,… đầy rẫy ra nhưng nhiều người vẫn bị lừa mất tiền theo những cái cách xưa như Trái Đất).
Khi bạn bước ra đời rồi, thì một kỹ năng quan trọng nhất mà bạn phải tự rèn luyện được cho chính mình (và tất nhiên là nó không dễ), đó là:
Tự bản thân mình tìm ra đáp án cho những câu trả lời mình chưa biết
Đó là con đường bền vững nhất để kiếm tiền. Và đó cũng là con đường mà không nhiều người sẵn sàng đi.
Một khi bạn giỏi được kỹ năng này rồi, mọi thứ đối với bạn dường như nó trở nên rất rõ ràng.
Đơn giản là vì bạn đã biết ngừng mong đợi sự rõ ràng!
Oppss… Chúng ta sang bài tiếp theo nhen.

Trong cuộc sống…
(Ể ???????? Mở bài gì y chang như mở bài bài văn nghị luận vậy ông).
Thôi kệ.
Trong cuộc sống…
Có 2 điều bạn cần nhớ (không được quên), vì 2 điều này là bất biến, bất di, bất dịch, và luôn luôn đúng theo thời gian!
Khi bạn phạm phải một trong 2 điều này thì bạn sẽ tự rước đau buồn và thất vọng vào mình
(Và thật ra thì người ta vẫn phạm phải hai điều này suốt ????).
Điều số 1: Đừng cố làm bông sen giữa hồ nước đục
Khi bạn sống trong một môi trường tiêu cực – cụ thể là sống xung quanh những người thiếu ý chí, thiếu nghị lực, lúc nào cũng chỉ than vãn…
“Chán quá m ơi”.
“Khổ quá con ơi, làm mãi mà không thấy dư được đồng nào. Khổ quá đi!!”.
“Thôi đừng cố, không làm được đâu”.
Thì dù bạn có mạnh mẽ bao nhiêu, ý chí có sắt thép đến bao nhiêu.
Bạn cũng sẽ BỊ HỌ “KÉO XUỐNG”.
Bạn đừng nghĩ mình có thể cưỡng lại những điều tiêu cực đó và làm một bông sen đẹp rạng rỡ giữa hồ nước đục.
Nô.
No way!
Never!!
Đó chỉ là lý thuyết thôi.
Hãy nhớ là:
Your environment is ALWAYS more powerful than your willpower (Môi trường xung quanh luôn luôn mạnh hơn ý chí của bạn).
Không phải của “Minh Xin Chào”
Điều này không có ngoại lệ.
Cách duy nhất để phát triển là bạn phải giữ khoảng cách với những người này, và nếu được thì hãy “cắt đứt” họ khỏi cuộc sống của bạn.
Và điều này bao gồm luôn cả người thân trong gia đình bạn!
Điều số 2: Chấp Nhận Thôi… Bạn Không Giúp Được Đâu
Đây là bài học trọng tâm ngày hôm nay mình muốn nói đến – bài học mà phải chật vật lắm thì bản thân mình mới dám chấp nhận.
Mình có 1 người thân (trong gia đình)… hãy tạm gọi là “C” (vì mình không muốn đề cập bất cứ điều gì liên quan đến người này).
C là một người đã từng rất thành công và giàu có.
Ahh… Mình xin lỗi. Mình sẽ viết tiếp sau.
mình đã hiểu ra dc nhiều thứ khi đọc bài viết này cám ơn minh rất nhiều
thank so much!
Muốn đọc tiếp quá, đang cuốn mà…
Bạn đã thành công với nấc thang đầu tiên. Tiếp tục bước lên nấc thứ 2 bạn nhé. Bạn sẽ thành công.
Phải thành công Bạn nhé